Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014
Những hồn thơ của phái đẹp nặng tình biển đảo
(Congluan.Vn)-Giao lưu với các   thi sĩ nữ viết về biển đảo   là phần chủ đạo của chương trình “đàn bà chung tay bảo vệ biển Đông” do bảo tồn Phụ nữ Nam bộ tổ chức sáng 27.6.2014. Đây cũng là chương trình chuyên về thơ đầu tiên ở TP.HCM hướng về biển Đông từ khi Trung Quốc đặt giàn khoan HD 981 trái phép thềm đất liền nước ta, để lại nhiều dư vang trong lòng khán giả…         Các nhà thơ nữ với đế kinh Thăng Long           Huyết thư biển Đông                    Các nhà thơ Lê Tú Lệ, Huỳnh Thúy Kiều hát cùng ca sĩ Anh Bằng      Nhiều nhà thơ nữ là Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà văn TP.HCM và các thành phố, những cô giáo, trí thức, những người mẹ, người chị thường ngày sống trên nhiều vùng giang sơn, từ Cà Mau, Kiên Giang, Cần Thơ, Sài Gòn, Đà Nẵng, Huế, Hà Nội, Hải Phòng…, cả những người định cư ở nước ngoài đã truyền tải đến công chúng thông điệp đàn bà Việt Nam thời nào cũng thiết tha yêu Tổ quốc bằng những bài thơ ngùn ngụt lòng yêu nước, thấm đẫm chất nữ tính, yêu hòa bình, căm ghét chiến tranh nhưng sẵn sàng đứng lên đáp lời non nước.       Phải trong chương trình “   Hát cùng biển đảo thân yêu”   do Liên hiệp các Hội VHNT TP.HCM tổ chức tại Nhà hát thành thị vào tối 17.5.2014 chủ lực là âm nhạc, chỉ có thi sĩ Phan Hoàng là đại diện độc nhất đọc thơ và giao lưu, thì trong chương trình “đàn bà chung tay bảo vệ biển Đông” do bảo tồn Phụ nữ Nam bộ tổ chức lại dành hẳn cho thơ, mà đại diện là các nhà thơ phái đẹp viết về biển đảo: Lê Tú Lệ, Trầm Hương, Huệ Triệu của TP.HCM và Huỳnh Thúy Kiều đến từ Cà Mau. Ngoài ra, còn có hai bài thơ phổ nhạc được thể hiện là đất nước nhìn từ biển (thơ Nguyễn Việt Chiến - nhạc Quỳnh Hợp) và sơn hà gọi tên mình (thơ Nguyễn Phan Quế Mai - nhạc Đinh Trung Cẩn).                   Từ phải sang, các thi sĩ Huệ Triệu, Phan Hoàng, Trầm Hương, Huỳnh Thúy Kiều trong chương trình thơ về biển đảo        Những người thương thơ đang nóng lòng vì biển đảo đất nước bị xâm phạm, đã thực sự được sống trong không gian thơ đầy tinh thần yêu nước, kiêu hãnh dân tộc. Qua dẫn dắt chương trình của thi sĩ Phan Hoàng, tiếng thơ “chung tay bảo vệ biển Đông” của các thi sĩ nữ càng quyến rũ, thu hút.        Vượt mấy trăm cây số suốt đêm từ Cà Mau lên TP.HCM, nhà thơ Huỳnh Thúy Kiều đã kịp có mặt trong chương trình và là người trước nhất xuất hiện trên sàn diễn để giao lưu. Chị xúc động san sẻ tình hình ở mảnh đất cuối trời giang sơn hướng về biển đảo và mô tả bài thơ Em viết cho anh từ phía cuối chân mây:     Một câu thơ dài chưa viết nổi gởi Trường Sa  Thì Tổ quốc yêu từ phía nào cho trọn?  Phong phanh gió  Hoàng Sa ơi ngước mắt lên bốn bề sóng biển  Khát thư đất liền như khát nụ môi thơm    Phù sa sông Tiền em gói thêm e ấp hương tràm  Con cá, con tôm nơi mũi Cà Mau vẫn không biết chiều nay biển động  Cây đước, cây mắm xõa tán mải mê lớn lên giữa chập chồng sóng  Đêm Hòn Khoai  Lời tự tình em nhường cho giang san thương yêu  Vốc ngụm bùn sông Hậu   Mẹ bảo em gói thêm hoa mắm rừng chiều  (Cánh sóng sẽ chuyển cho anh trăm ngàn nỗi nhớ)  Con cá thò nghiêng chiếc vây trườn ngộ  Đã lâu không về chắc anh thắt thỏm nhớ hương cau…  Năm tháng đi qua   Mẹ cha đội nhớ thương bạc trắng mái đầu  Ngực giông tố  Biển buồn. Nước mắt đầm như sóng  Hoàng Sa, Trường Sa vẫn vỗ ầm ào nhịp đập tuổi đôi mươi    Em viết cho anh từ phía cuối chân trời  Cửa Ông Trang, Bồ Đề cũng đang sục sôi uất nghẹn  sơn hà mình chẳng thể để mất dù chỉ một cen-ti-met biển  Bão dậy rồi  Em nhường anh cho sơn hà thương yêu!”      Thuộc đời đàn chị của Huỳnh Thúy Kiều, thi sĩ Lê Tú Lệ là tăm tiếng quen thuộc được đông đảo độc giả biết đến, nhất là gần đây qua những bài thơ bi hùng chị viết về biển đảo. Nhà thơ Lê Tú Lệ đã đọc bài thơ Những bà mẹ Gạc Ma trong nỗi nghẹn ngào của nhiều người mẹ, người chị ngồi dưới hội trường. Đây là bài thơ chị viết ngay trên hải trình thăm Trường Sa giữa năm 2012, khi tưởng vọng các anh hùng liệt sĩ hy sinh bảo vệ hải phận đảo bị Trung Quốc ngang ngược dùng vũ lực đánh chiếm…     đất liền chiều nay trời có mưa không  Sao biển Trường Sa đong đầy nước  Con thay mẹ ra thăm anh  Thay mẹ gởi hoa cho sóng  Thay mẹ xoa mềm đá khóc  Chẳng thể nào cất đỡ mẹ gánh đau    Khánh Hòa, Quảng Nam chiều nay trời có giông không  Mà lòng người nổi bão  Biển sâu thế nỗi buồn sâu hơn biển  Hai mươi bốn năm rồi   Những bà mẹ Gạc Ma vẫn chong đèn đợi cửa  Đêm dầy thêm mỗi ngày  Nhớ đầy thêm mỗi khắc  Gió thốc vào nhà lại trở ngược ra khơi    Biển giấu các con mẹ ở đâu ở đâu  Để người bạc đầu thay sóng  Những bà mẹ Gạc Ma không lập mộ gió  Hằng đêm gối đầu lên nỗi nhớ    Lạy trời   Anh về…       nhà thơ Lê Tú Lệ cũng vừa từ đảo Lý Sơn ở Quảng Ngãi trở về, chị san sớt những nỗi khó khăn mà những ngư dân ở đây phải gánh chịu, mà thương tâm nhất là các em học trò ở đảo bé khi phải vượt biển sang học ở đảo lớn trong hoàn cảnh thiếu thốn…        Trong chuyến đi Trường Sa cùng với thi sĩ Lê Tú Lệ và nhà thơ Phan Hoàng cách đây hai năm, thi sĩ Huệ Triệu cũng giữ cho mình nhiều ấn tượng đẹp về vùng đảo lẻ của đất nước. Khi nghe bảo tồn nữ giới Nam bộ chuẩn http://vietnampcs.Com/dich-vu/dich-vu-diet-muoi-con-trung-hai/ bị tổ chức buổi giao lưu các tác giả nữ viết về biển Đông, nhà thơ - cô giáo Huệ Triệu dù rất bận rộn trong mùa luyện thi nhưng vẫn rất nồng hậu dự. Chị mang đến với cuộc giao lưu bài thơ giang sơn và cánh sóng..      Lưng tựa núi, mắt nhìn hút biển  sơn hà rộng dài cho tới tận Trường Sa  Nửa phần đất thiêng hình chữ S  Biển phần kia máu thịt - nước ôm òa  Lịch sử đã hoài thai từ lòng Mẹ  giang san sinh thành trong tiếng sóng oa oa    Rồi Mẹ đặt con lên chiếc nôi biển cả  Xòe quạt nan Người mở cánh buồm  Vòng tay Mẹ hóa biển bờ khát khao  Đảo tượng hình bầu vú Mẹ nồng thơm  Ru con lớn có nửa phần cát mặn  Có nửa phần ngào ngọt bùn rơm    Khi con áp tim mình lên ngực cát  Hoàng Sa ơi, nhớ thương thắt lòng  Đảo neo đập giữa ngực ta thổn thức  Máu Lạc Hồng cuộn đỏ những dòng song  tình đặt trên môi con dịu ngọt  Biển đắp đầy đất nước một viền cong    giang sơn căng hình cung mũi nỏ  Núi trầm lặng nghe biển hát ru  Khi giặc đến núi vươn thành lá chắn  Biển trào sôi dâng kiếm sóng ngăn thù  Bao xương máu những người con của Mẹ  Lặng lẽ vào lòng biển - kết san hô    Lưng tựa núi, mắt nhìn hút biển  Mẹ Âu Cơ sinh đất nước vuông tròn  Con của Mẹ ghì cuồng phong giữ đảo  Lấy thân mình che chở dãy Trường Sơn  tổ quốc gối một đầu lên cánh sóng  Gối một đầu vai Mẹ bốn ngàn năm.       Nhà thơ xuất hiện trên sàn diễn sau cùng là Trầm Hương, một Phụ nữ nổi tiếng đa năng của làng cầm bút. Chị cũng là người xuôi ngược thiết kế, dàn dựng chương trình “nữ giới chung tay bảo vệ biển Đông” đáng trân trọng này. Ngay từ khi Trung Quốc đưa giàn khoan HD 981 và tàu chiến vào vùng biển Việt Nam đầu tháng 5.2014, Trầm Hương đã viết ngay bài thơ Tháng năm nóng bỏng rất sâu lắng bằng cái nhìn sắc sảo: “Yêu nước là mỗi người cần phải sống tốt hơn!”. Và chị đã biểu hiện thật diễn cảm bài thơ này:     Con đang sống những ngày tháng năm nóng bỏng  Nước lớn từ phương bắc  Cắm giàn khoan vào da thịt Việt Nam  Những tháng ngày năm nóng như thiêu / Cả nước đau  Không ngăn nổi những dòng người xuống đường  Đòi chủ quyền, công lý  bờ cõi linh nghiệm!  Những dòng chữ tiếng Việt, tiếng Anh, tiếng Hoa...  Những dòng chữ trên nền vải đỏ  Những dòng chữ trên nền vải xanh vải trắng...  Chung màu cờ Việt Nam  Chúng con như sóng biển đổ trên đường  Mẹ ơi!  Chúng con  Những đứa trẻ được sinh ra giã biệt thự cao sang  Những đứa trẻ được sinh ra từ lò gạch bỏ hoang  Những đứa trẻ được sinh ra từ bệnh viện quốc tế  Những đứa trẻ được sinh ra từ lâu đài hoang lạnh  Những đứa trẻ được sinh ra từ túp lều trống hoác...  Những đứa trẻ bị đẻ rơi trên nền đất ẩm...  Đều có chung giang sơn  Đất nước lâm nguy  Những bàn tay siết chặt!  Trước nỗi đau bị xéo giày  Con nhận ra mình thêm kính yêu mẹ  Cảm ơn những bàn tay nắm lại với lòng kiên nhẫn vô bờ  Cho con hiểu quả cam Trần Quốc Toản  Cảm ơn sự kiềm chế khó hơn bột phát  Cho con hiểu trí tuệ Việt Nam từ người đan sọt bên đường  Cảm ơn giọt nước mắt của vợ tiễn chồng ra biển  Cho con hiểu chiến tranh là điều không ai mong chờ  Cảm ơn phút thinh lặng của chồng khi nghe tiếng vợ qua trùng trùng con sóng  Cho con hiểu quê hương ngay trên những con tàu  Cảm ơn giọt mồ hôi thấm trên đồng bạc lẻ của chị bán ve chai  Cho con nhìn thấy Việt Nam trong đời thường bình dị  Cảm ơn nỗi oan Thị Kính  Cho con sức mạnh chiếc lò xo nhịn nhục  Cảm ơn những mạn tàu vỡ  Cho con ngộ ra nỗi hờn căm còn là sự bình thản trước cơn dông  Cảm ơn mẹ điềm tĩnh ngồi tham khảo vá tấm lưới mong ước  Cho xoay lại cội nguồn  Yêu nước là mỗi người cần phải sống tốt hơn!”       Nhà văn Trầm Hương còn tâm tư: “Tôi chưa từng may mắn được ra Trường sa nhưng lòng tôi luôn hướng về biển đảo quê hương với những việc làm thiết thực. Kể từ khi giàn khoan HD 981 đặt trái phép trên hải phận Việt Nam, tôi luôn dõi theo các tin tức trên báo đài. Tôi đích thực xúc động trước câu nói chân chất của chị Nguyễn Thị Mận - vợ một ngư gia ở Quảng Ngãi: “... Tôi trò chuyện với chồng qua ICOM là việc nhà để tôi lo”. Câu nói của chị đã khơi dậy cả mạch nguồn của một dân tộc. Nữ giới Việt Nam, từ vương hậu đến bá tánh thời nào cũng thiết tha yêu sơn hà.Trước dòng người biểu tình cuồn cuộn đổ trên đường phản đối Trung Quốc tôi thầm nghĩ tại sao mình không gởi đến các cảnh sát biển, các tàu kiểm ngư, ngư gia sự san sẻ thiết thực?! Nếu mỗi đàn bà ở Thành phố tùng tiệm hơn một chiếc áo, một cây son môi, một đôi giày, một món đồ xa xỉ, dành tiền góp quỹ chung sức bảo vệ chủ quyền biển Đông, chúng ta không chỉ huy động được một số tiền lớn mà việc làm ấy còn còn rất đỗi nhân bản. Và chuyện gì đến cũng đã đến, dư chấn cuộc biểu tình ngày 14.5.2014 ở Vũng Áng và Bình Dương đã để lại những hệ lụy đáng buồn. Sau khi nhận tin nhắn của Thủ tướng kêu gọi hãy bình tĩnh, kết đoàn; chủ quyền là linh nghiệm; đêm 15.5.2014, tôi đã viết một mạch bài thơ Tháng năm nóng bỏng, ngẩng lên thì đã 4 giờ sáng...”         Lòng yêu nước ấy không chỉ là những lời nói suông mà còn có sự san sớt thiết thực: Mỗi người có một việc làm thiết thực hướng về biển Đông. Ở đây, các nhà thơ nữ trình bày bằng những vần thơ sâu sắc của riêng mình. Yêu nước là mỗi người cần hoàn thiện mình hơn, mỗi người cần phải sống tốt hơn, góp phần xây dựng hậu phương vững mạnh, cho tiền tuyến vững lòng đối mặt với hiểm, kiên cường gìn giữ chủ quyền sơn hà. Những vần thơ hướng về biển đảo của các chị mang ý thức ấy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét